Thứ Ba, 2 tháng 12, 2008

Hot Đây!!!!!!!!!!!


Một bộ phim wá hót và gây xôn xao cộng đồng teen việt là "THE LOVE OF SIAM"
  diễn viên khá đep, dễ thương và xinh trai xin giới thiệu cùng các bạn.
The Love of Siam (tiếng Thái: รักแห่งสยา ม, hoặc Rak Hang Siam) là bộ phim tâm lý – lãng mạng của Thái, được viết kịch bản và đạo dĩên bởi Chukiat Sakweerakul. Là 1 bộ phim gia đình đa chiều, và yếu tố gây tranh luận xoay quanh bộ phim là tình cảm giữa 2 chàng trai mới lớn. 

Không thể nào sống mà không yêu ai. Biết yêu và được yêu chính là hạnh phúc, và đừng bao giờ sợ tình yêu của mình dành cho người khác là quá nhiều. Hãy yêu và làm những điều tốt nhất cho những người bạn yêu khi còn có thể thay vì ôm nỗi lo sợ về một ngày chia cách. Và hãy nhớ, miễn là còn yêu, bạn sẽ còn hy vọng”. 

Đó là những thông điệp mà những nhà làm phim The Love Of Siam gửi gắm thông qua những tình tiết đan xen giữa các mối quan hệ vô cùng phức tạp: tình yêu, tình bạn, tình thân…Để rồi cuối cùng, người xem nhận ra rằng cứ sống hết mình, yêu hết mình sẽ tự cảm thấy hạnh phúc.

Mew, một cậu bé luôn cảm thấy cô đơn vì không có bạn bè. Cha mẹ chuyển đến Rayong để cậu ở lại chăm sóc cho bà nội, bởi bà không muốn rời xa nơi gắn nhiều kỷ kiệm với ông. Niềm vui của cậu là chơi đàn dương cầm. “Một khi con muốn thể hiện cảm xúc với ai đó mà không thể nói, con hãy chơi đàn”. Lời nói của bà đối với Mew dường như ẩn chứa luôn tính cách sống nội tâm, đa cảm của cậu bé.

Khác với Mew, Tong có một gia đình hạnh phúc, bố, mẹ và chị gái. Một cậu bé lanh lợi, hiếu động sẵn sàng ra tay nghĩa hiệp ẩu đã với bọn học sinh cá biệt để bảo vệ một cậu bé đang bị bọn chúng bắt nạt, là Mew. Kể từ hôm ấy, đôi bạn trở nên thân thiết, sẽ mãi hôn nhiên trong sáng như thế, nếu như....

Kịch phim bắt đầu bằng biến cố Tang, chị gái Tong, trong một chuyến đi picnic bị lạc vào rừng và mất tích. Quá đau buồn vì sự mất mát to lớn ấy, Cha mẹ Tong quyết định chuyển đi nơi khác để quên đi kí ức về Tang, trong căn nhà kỉ niệm ấy. Ngày chia xa, Tong buồn bã ngoái đầu khắc ghi hình ảnh người bạn thân đang khuất dần sau ô cửa kính. Mew đứng trông theo mà nước mắt lưng tròng luyến tiếc khôn nguôi về một điều gì đó quí giá đang vuột trôi xa. Từ đây, em lại lạc lõng, đơn côi.

Biến cố của gia đình Tong kéo theo biến cố trong tâm hồn Mew. Phải xa cách người bạn thân duy nhất, cậu bé trở nên lặng lẽ và thu mình vào trong nỗi cô đơn đáng sợ. Cho đến khi mất đi vĩnh viễn cả người bà yêu quí, cậu bé trở nên hoài nghi với cuộc sống, hoài nghi với tình yêu. “Nếu ta yêu ai đó thật nhiều, liệu rằng ta có thể chịu đựng được nếu ngày nào đó ta sẽ bị chia cách với người đó? Liệu có thể không, khi chúng ta yêu ai đó mà không phải sợ mất họ? Đôi lúc tớ tự hỏi, có thể nào ta sống mà không cần yêu ai không?...”

Liệu đạo diễn khoác chiếc áo tâm lí quá nặng nề cho một tâm hồn chưa kịp lớn là không vừa vặn? Điều gì khiến cậu bé có những trăn trở, day dứt đáng sợ như vậy? Điều gì khiến cậu bé không thể sống hòa nhập? Ngoài những mất mát làm tổn thương tâm hồn non nớt, phải chăng vì em là cậu trai khá nhu mì? Và phải chăng chính môi trường, chính những con người xung quanh đã không để cậu bé được sống hòa đồng mà luôn tỏ thái độ trêu chọc, xa lánh như một kẻ khác biệt? Một cậu bé lạc loài... Đó là thông điệp sâu sắc mà đạo diễn muốn nhắc nhở rằng đừng vô tâm làm tổn thương những con người như thế, “đạo đức thì không biệt giới tính”.

Mạch phim rải đều một cách chầm chậm, lặng lẽ và man mác buồn như để khai thác tâm lý nội tâm nhân vật. Những ám ảnh kia cứ dai dẳng đeo bám Mew suốt năm tháng của tuổi thơ, cho đến khi....

Thời gian 5 năm trôi qua. Với năng khiếu âm nhạc đặc biệt, Mew trở thành ca sĩ hát chính của nhóm nhạc August, cộng với khả năng sáng tác. Ban nhạc nhanh chóng được nhiều khán giả tuổi teen yêu thích, trong đó có Tong. Một lần, Tong đến quảng trường Siam tìm mua Album của nhóm August, nhưng đĩa hát đã được bán hết. Tại nơi ấy, cậu đã gặp lại người bạn người bạn thân thiết từ thời thơ ấu của mình. Mew hứa sẽ chép tặng Tong đĩa hát mới. Chính đĩa hát ấy đã gắn kết đôi bạn trẻ ấy lại vơi nhau, sau nhiều năm xa cách.

Trong khi Mew có được niềm vui từ việc chơi nhạc thì ngược lại, gia đình Tong lại rơi vào một không khí nặng nề. Cha cậu trượt dài trong nỗi tuyệt vọng của trầm cảm kể từ ngày con gái mất tích. Ông lấy rượu để hành hạ bản thân mình và trở nên nghiện. Mẹ cậu trở nên cáu gắt, sau những tổn thương to lớn. Thế nên đứa con trai duy nhất còn lại là niềm an ủi và là lẽ sống của bà với biết bao viễn cảnh tương lai tốt đẹp. Tong đang ở tuổi yêu, cái tuổi luôn hiếu thắng và cần khẳng định mình. Cậu đã vượt qua nhiều cậu trai khác, dễ dàng chinh phục được trái tim Donut, một cô gái vô cùng xinh đẹp ở trường.

“Khi con muốn bày tỏ cảm xúc với ai mà không thể diễn tả bằng lời, hãy dùng âm nhạc”. Kể từ ngày tái ngộ nơi quảng trường Saim, hằng đêm, Mew vẫn thả hồn vào những giai điệu ngọt ngào, tràn ngập niềm hạnh phúc. Mew nhận ra rằng, cậu yêu Tong. Bài hát cậu viết trong tâm trạng ấy là để dành tặng người cậu yêu thương. “… Tôi muốn bạn biết rằng một khúc tình ca không thể viết được ra nếu không phải bạn đang yêu. Nhưng nhờ có bạn, tôi đã viết bài hát này thật dễ dàng…” Nhờ tình yêu, Mew dần lấy lại niềm tin. Nhờ tình yêu, cậu thể hiện một sức sống mãnh liệt.

Để rồi, khi Tong đứng nhìn Mew hát, ánh mắt cậu đờ đẫn đi, nhìn chăm chú vào bạn mình. Hai ánh mắt nhìn xoáy vào nhau tràn ngập niềm cảm xúc. Cả hai đón nhận tình yêu một cách tự nhiên như sự phát triển của nó. Trong đêm tối bình yên tràn ngập ánh sao lung linh, những xúc cảm nung nấu đến độ cần bộc phát, họ hồn nhiên trao cho nhau một nụ hôn nồng nàn mà không hề hay biết có sự chứng kiến của một nhân vật, mẹ Tong.

Người mẹ bất hạnh ấy trở nên hoảng loạn. Bà lập tức đi gặp Mew và yêu cầu cậu bé chấm dứt mối quan hệ với con trai mình. Cậu bé đáng thương ấy dường như an phận với số phần của mình, cậu chắp nhận mà cố kiềm nén không một lời van xin. “thưa cô, cháu và Tong chỉ là bạn bè thôi ạ”. Có thể làm gì khác không, khi đây là trò đùa trớ trêu của số phận? Như một chuỗi mắt xích, bi kịch của Mew kéo theo bi kịch của một nhân vật khác.

Đó còn là Ying, cô bé láng giềng của Mew. Sau khi gia đình Tong chuyển đi, gia đình Ying đã dọn về đúng căn nhà ấy. Cô học trò tinh nghịch ấy bị hút hồn ngay bởi anh bạn hàng xóm trông hiền lành và tài năng. Bằng những suy nghĩ ngây thơ của tuổi ô mai nhiều mơ mộng, cô bé dùng đủ mọi bùa yêu phép đương nhằm làm rung động trái tim Mew. Trong một lần giăng bùa, vô tình, Ying đã chứng kiến cuộc nói chuyện giữa mẹ Tong và Mew. Thần tượng sụp đổ, cô bé tìm cách xóa đi tất cả những hình ảnh đẹp đẽ về người mà bấy lâu cô vẫn thầm thương trộm nhớ.

Tình yêu vừa mới nhen nhóm đã tắt đã vụt tắt, Mew từ bỏ luôn việc chơi nhạc, lẽ sống bấy lâu của cậu. Bởi lẽ “với tâm trạng bây giờ, tớ không thể hát những bài hát ấy”. Tong cũng không khá hơn, Cậu đau đớn khi Mew tránh mặt mình. Đôi khi thấy người yêu trên đường, cậu lẳng lặng ngoái đầu nhìn theo cho đến khi hình dáng Mew khuất dần. Tong tìm đến lũ bạn, không một ai thấu hiểu cậu. Bọn chúng xì xầm hoài nghi về mối quan hệ giữa cậu và Mew. Tong trở nên hoảng loạn và không hiểu bản thân mình là ai. Có một người vẫn lẳng lặng quan sát Tong. Đó là Ying, cô bé yêu thầm Mew. Trong lúc căm tức vì hiểu nhầm Ying đã thông báo cho lũ bạn biết mối quan hệ giữa Tong và Mew, Tong ôm hôn Ying. Cậu muốn trả thù đồng muốn chứng minh mình không khác thường như lũ bạn nói. Nhưng càng đi xa hơn, cậu càng tuyệt vọng vì mình không thể. Ying kéo tay Tong chạm vào ngực mình. Cô hy vọng Tong có thể, hy vọng Mew không phải như những gì mà cô nghe được, nhưng cô đã thực sự hiểu được Tong là ai. Tong nấc lên vì đau khổ. Ying trở thành người an ủi, che chở cho tình địch của mình.

Những thắt nút của gia đình Tong được dần tháo gỡ bởi một nhân vật. Đó là June, cô gái quản lý cho ban nhạc Aurgust. Điều kỳ lạ là June có ngoại hình giống hệt Tang, người chị gái đã mất tích của Tong. Cô đến gia đình Tong nhằm giúp người cha hồi phục tinh thần. Và điều quan trọng hơn là những suy nghĩ và hành động của cô đã khiến cho mẹ Tong nhận ra giá trị to lớn của việc - sống là phải biết chấp nhận.

Có một hình ảnh xuất hiện xuyên suốt bộ phim, đó là hình nhân bằng gỗ rất ngộ nghĩnh nhưng lại thiếu mất một bộ phận, chiếc mũi. Đạo diễn đã khéo léo dùng một vật bị khuyếm khuyết để tượng trưng cho tình yêu của họ, một tình yêu lệch pha. Tong luôn tìm cách làm cho vật dụng kỷ niệm ấy hoàn thiện, nhưng cậu nỗ lực bằng cách nào cũng không thể tự mua được chiếc mũi ấy. Bởi lẽ tự bản thân họ không thể làm gì hơn, chỉ có những người xung quanh họ mới có quyền xem đó điều là bình thương hay sự khác biệt. May mắn thay, Ying, cô bé đã lấy hạnh phúc của người mình yêu làm hạnh phúc cho bản thân mình đã giúp Tong mua được chiếc mũi ấy.

Vào đêm giáng sinh, Ying đã kéo Tong đến xem Mew biểu diễn. Cô bé lẳng lặng rút lui để tình địch của mình chạy đến người mình yêu mà trong lòng quặn thắt. Sau đêm diễn, Tong tìm gặp Mew. Trước sự chứng kiến của nhóm nhạc August, Tong trao kỉ vật ấy cho mew.

Khi hình nhân đã hoàn chỉnh các bộ phận, trông nó đẹp kì lạ! Hình ảnh Mew ngắm nhìn kỉ vật rồi bật khóc nức nở ở cuối phim là một kết thúc mở, để người xem tự giữ cảm xúc cho riêng mình. Có thể, Mew khóc vì quá hạnh phúc. Có thể, Mew khóc vì tiếc nuối cho một tình yêu không thành. Dù thế nào đi nữa, Khi chiếc mũi kia được lắp vào vị trí của nó thì cũng là lúc Tong trao trọn tình cảm cho Mew. Nếu ta yêu ai đó mà nhận được những lời thốt lên từ tận đáy lòng, “Tớ không thể là bạn trai của cậu, nhưng không có nghĩa là tớ không yêu cậu”. Thế là đủ!

Bộ phim khá dài, với tiết tấu chậm, nhưng người xem vẫn giữ trọn cảm xúc cùng với nhân vật do lối diễn xuất xuất thần của các diễn viên. Đặc biệt là Sinjai Plengpanich - vai mẹ Tong đã thể hiện rất thật tấn bi kịch trong gia đình ấy. Kanya Rattanapetch - vai Ying tinh nghịch, đáng yêu. Mario Maurer - vai Tong và Witwisit Hirunwongkul - vai Mew hồn nhiên trong sáng, có những phân cảnh gây súc động, khiến người xem phần nào cảm thương cho những thân phận vốn còn nhiều phân biệt đối xử. Làm nên thành công cho bộ phim không thể không nhắc đến âm nhạc. Với những ca từ mộc mạc, trẻ trung phù hợp với lứa tuổi teen, ban nhạc August trong phim bước ra trở thành The August Band được giới trẻ Thái vô cùng yêu thích. Cộng với những giai điệu đầy tâm trạng, khắc họa sinh động trạng thái tâm lý, bộ phim đã dành được giải thưởng âm nhạc trong liên hoan phim Châu Á 2007. Ngoài những giá trị nhân văn, bộ phim còn tạo cho người xem nhiều cảm xúc khó phai, đọng lại theo dư âm của nó.
   New đây (dễ thuơng wé)
còn đây là Tong
ying


Dount

Sơ lược về chàng "Tong" khá dễ thương kia nha


- Tên tuổi càn quét cộng đồng teens các nước nhờ vào vai Tong trong phim Love of Siam với vẻ ngoài kute không chịu được
- Ngày sinh: 04/12/1988


- Cha người Đức, mẹ người Thái gốc Trung Quốc
- Anh trai là rapper Marco Maurer
- Nickname fan tặng: SuperMario
- Đang là sinh viên ngành Nghệ Thuật Truyền Thông của trường đại học Ramikhamhaeng, Thái Lan
- Thời gian rảnh thích trượt ván, shopping tại "Thánh đại Teen" Siam Square và chăm sóc những con cá đấu. Một trong những con cá đấu của Mario từng thắng giải trong cuộc thi "nhan sắc cá".
- Bạn gái của Mario là nữ ca sĩ Baby Booty "Gubgib" Summanatip Lerngauthai, quen nhau từ năm 2004. Tuy nhiên mối quan hệ này đang bị đồn thổi là đã/đang tiến tới sad-ending vì sự chênh lệch danh tiếng quá lớn giữa hai người.

Một bước thành sao

Năm 16 tuổi, Mario Maurer đã là một người mẫu Teen đắt sô nhất Thái Lan nhờ vẻ ngoài đẹp trai hội tụ nét Âu cứng cáp, nét Á thanh tú. Mario cũng xuất hiện trong nhiều MV, nổi bật nhất là Dai Yin May (Có nghe không?) của nữ ca sĩ Da Endophine (version tiếng Thái ca khúc "So Small" của Carrie Underwood).
Năm 18 tuổi, lần đầu tiên đóng phim, Mario nhận ngay vai chính trong dự án phim bùng nổ nhất Thái Lan năm 2006: Love of Siam. Đây được xem là mốc son mới của điện ảnh Thái, khai thác đề tài cực mới và cực hot: Tình yêu của những teen đồng tính qua góc độ nhân văn. Vai diễn Tong trong phim này không chỉ đưa Mario lên hàng sao, mà còn giúp anh chàng nhaạn đề cử giải diễn xuất trong nhiều liên hoan phim Quốc tế. Một khởi đầu trải đầy hoa hồng.
Chiến thắng vang dội với Love of Siam
SuperMario đang là người sáng giá nhất trong thế hệ ngôi sao "lik kreung" (con lai) cuối 8X, đầu 9X của Thái. 20 tổi, anh chàng đang là một trong những ngôi sao điện ảnh có catsê cao nhất và đắt hàng nhất Thái Lan, ngang ngửa với các nam diễn viên đàn anh. Năm 2008, song song với lịch học, Mario đã hoàn thành vai chính trong Tình Bạn4 điều lãng mạn. Hiện nay, SuperMario đang trên phim trường của Bạn cùng phòng ra mắt vào năm sau.
Không chỉ nối tiếng trong nước, nhờ sức công phá của Love of Siam và vẻ ngoài cực hot, FC của SuperMario mọc lên như nấm ở Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam, Singapore và thậm chí lấn san Hàn Quốc. Những nhà cầm trịch showbiz Thái đang hoan hỉ "mưu tính" chuyện nối đuôi Love of Siam và Mario, xuất xưởng những bộ phim và những ngôi sao hot khác, nhằm giảm nhiệt làn sóng Hàn - Nhật trong nước, đồng thời "phô trương thanh thế" của showbiz nước mình.
Hoàng tử quảng cáo
Xưa nay, cứ đang nổi tiếng thì hợp đồng quảng cáo, mời làm đại diện phát ngôn sẽ kéo đến. Nhưng trong cùng một thời điểm mà có tới 4 quảng cáo khác nhau phát ầm ầm trên truyền hình, trên báo, trên tàu điện thì lịch sử của showbiz và quảng cáo Thái chỉ mới ghi tên mỗi Mario Maurer. Từ tháng 6 đến tháng 9 năm nay, người coi TV và người di chuyển bằng tàu điện tại Thái nhẵn mặt Mario qua quảng cáo cho Pepsi, Dutchmilk, Sony Erisson và Honda Jazz.
Nhưng sự nghiệp ca hát chết yểu
Mario Maurer bắt đầu nghe và mê Hiphop từ năm 12 tuổi. Những rapper được Mario dán poster khắp phòng là Joey Boy, DaJim, 2Pac T.I. và LL Cool J. Anh em nhà Maurer đã lập nên đôi song ca Hiphop "PsyCho&Lil'Mario". Họ phát hành album đầu tiên PsyCho&Lil'Mario: Dem Crazy Boyz vào tháng 10/2007. Tuy nhiên, khả năng ca hát của Mario thì không được fans đón nhận nồng nhiệt cho lắm.
Trên Youtube, trong các forum, không ít người khuyên anh càng nên từ bỏ mộng làm ca sĩ, mà tập trung đóng phim chụp ảnh thôi. Tài năng ở một lĩnh vực là cũng đủ để SuperMario "công phá" trái tim hàng vạn fans nữ trong nước và các nước lân cận rồi.
link cho mọi người xem phim đây


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn đăng nhận xét. Cám ơn bạn đã ghé thăm "nhà" của tôi, chúc bạn có thật nhiều niềm vui và hạnh phúc.